CÂU CHUYỆN KHỞI NGHIỆP
Ở đời mấy ai được sống với đam mê, với những gì mình mong muốn, nếu có thì hẳn người đó phải thật bản lĩnh, may mắn hoặc dám đánh đổi bằng nhiều thứ quý giá.
Câu chuyện của tôi bắt đầu từ một anh chàng nhân viên văn phòng, một chuyên viên marketing có kinh nghiệm và thu nhập ổn định vào thời điểm đó. Tôi có sở thích làm đồ thủ công, mỹ thuật từ nhỏ, nhưng nó chỉ dừng ở sở thích cá nhân, lớn lên tôi đi học, đi làm với mong muốn tìm được công việc ổn định cho bố mẹ an lòng. Trải qua một số công việc, cuối cùng tôi chọn làm nghề marketing, một nghề khá thời thượng và đãi ngộ cao. Đó có thể coi là một công việc rất ổn, cũng là hướng đi của đại đa số những người trẻ đương thời.
Nhưng những cái ổn định lại dễ khiến người ta mất động lực, giảm dần sự nhiệt huyết và tôi cảm thấy mình làm việc như một cỗ máy được lập trình sẵn, sáng đi làm, tối về nhà, đến tháng chờ ting ting….
Trong khi bạn bè, đồng nghiệp mải mê với những thành tích và lương thưởng, tôi ngày càng cảm thấy mình thật vô vị, nhàm chán và tự hỏi niềm vui trong công việc đang làm gì và đam mê, hoài bão tuổi trẻ ở đâu. Chẳng phải tôi từng ước muốn tự được làm ra một thứ gì đó bằng chính đôi tay mình, được tự làm chủ cuộc đời theo lối riêng sao.
Dòng suy nghĩ đó cứ âm ỉ trong tôi cho đến một ngày tôi vô tình thấy một hội nhóm Facebook chuyên về giao lưu, mua bán đồ da handmade, tôi thử tham gia, tìm hiểu và không biết tự lúc nào, tôi bị cuốn vào thế giới của những món đồ da thủ công tinh xảo và đầy chất nghệ và cá nhân hóa.
Đó cũng là thời khắc tôi nhận ra đến lúc mình phải làm một cái gì đó khác, một trải nghiệm hoàn toàn mới để phá đi tảng băng trong lòng tôi. Thế là, bằng tất cả sự liều lĩnh của tuổi trẻ, tôi quyết định bỏ việc để theo học nghề làm đồ da. Một lựa chọn mà nhiều người cho là dại dột, thiếu chín chắn, nhưng với tôi đó là cách duy nhất để được một lần sống thật, dù có phải đánh đổi.
Những ngày đầu học một nghề hoàn toàn mới không hề dễ dàng dù tôi ít nhiều có năng khiếu. Tôi vừa học nghề, vừa phải làm onine để lấy tiền trang trải cuộc sống, và thấp thoáng những lo toan về tương lai. Với sự kiên trì, cầu thị tôi đã học được những kỹ năng mới trong nghề làm đồ da: Biết phân biệt các loại da, các kỹ thuật khâu, lạng da, lên form, đánh viền, nhuộm màu, đánh patina…
Và rồi thành quả đầu tiên cũng đến: Từng chiếc dây đồng hồ, chiếc ví, chiếc thắt lưng do chính tay mình làm ra, nó không đơn giản chỉ là món đồ, nó là thành quả của sự học hỏi và niềm vui được sáng tạo. Những sản phẩm đầu tiên tôi làm tặng bạn bè, người thân được đón nhận trong niềm khích lệ làm tôi thấy vui trong lòng. Và đã cứng tay nghề hơn tôi bắt đầu chia sẻ sản phẩm của mình lên mạng, lên hội nhóm. Đơn hàng đầu tiên đến, tôi mừng rơi nước mắt vì hạnh phúc, tôi đã kiếm được tiền từ chính đam mê.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, tôi sớm nhận ra một điều, làm đồ quy mô bé thì được chứ khó làm lớn bởi thị trường đồ da handmade cạnh tranh rất khốc liệt. Quanh tôi có rất nhiều người thợ giỏi, làm nhanh, làm đẹp và giá rẻ hơn mình, họ có thể làm công nghiệp hàng chục chiếc dây đồng hồ, ví tay một ngày, trong khi để làm được một chiếc ví tôi hì hục đục khâu cả mất cả ngày.
Tôi biết rằng đam mê không là chưa đủ, nếu chỉ chăm chăm đi theo hướng này, tôi sẽ mãi dậm chân tại chỗ, đam mê nhưng cái bụng phải no trước đã.
Bỏ cuộc ư? Lòng tự ái không cho tôi làm vậy, lần nữa tôi trăn trở về tương lai. Cùng thời gian đó tôi biết đến EDC/Tool – một thú chơi mới mẻ, đầy sức hút vào thời điểm đó. Tôi bắt đầu tìm hiểu, trải nghiệm và sưu tầm những món đồ EDC đầy tinh tế, những tuyệt tác của ngành chế tạo cơ khí. Cùng với đó tôi tham gia giao lưu với cộng đồng chơi EDC và nhận ra rất nhiều người có sở thích như tôi nhưng không phải ai cũng đủ điều kiện để mua, order những món EDC titan, những chiếc tool đập hộp có giá bạc triệu. Tôi tự hỏi tại sao mình không tìm mua những món đồ đó hàng 2hand về vừa chơi, vừa bán cho anh em cùng đam mê nhỉ. Để rồi một ngày thương hiệu 4Survival ra đời, chuyên về đồ EDC, multi tool và camping. Nhờ sự may mắn và nguồn hàng chất lượng tốt, giá cả hợp lý, tôi dần có được niềm tin, sự ủng hộ của anh em chơi EDC khắp cả nước và có một nguồn thu nhập ổn định.
Nhờ đó, tôi tích lũy được vốn, hiểu rõ hơn về khách hàng, thị trường và kỹ năng bán hàng. Khi thú chơi EDC bắt đầu thoái trào, cũng tự tin hơn về thương trường, tôi quyết định trở lại với niềm đam mê lớn nhất: Thời trang và đồ da. Tôi bắt đầu nhập thử và bán những đôi giày sneaker, rồi sang giày tây, mở rộng dần sang quần áo và phụ kiện, đa phần đều là hàng 2hand tuyển chọn từ Mỹ. Mỗi sản phẩm trước khi về tay khách hàng đều được tôi kiểm tra, làm sạch, bảo dưỡng tỉ mỉ với ngón nghề làm đồ da handmade.
Trong quá trình làm việc, một ý tưởng lóe lên: Tại sao chỉ bán hàng thuần túy, trong khi chính tôi có kỹ năng để chăm sóc, phục hồi những món đồ da, những đôi giày?. Tôi quyết định học thêm và trau dồi kiến thức về chăm sóc, sửa chữa giày, đồ hiệu từ các chuyên gia trong ngành. Và rồi đến một ngày mô hình “2 trong 1” của 4AuFa ra đời: Vừa cung cấp sản phẩm thời trang authentic 2hand, vừa là nơi khách hàng gửi gắm dịch vụ chăm sóc, phục hồi giày, đồ da và đồ hiệu.
Từ kinh nghiệm của một người thợ làm da thủ công, học hỏi kiến thức mới cùng sự tích lũy kỹ kinh nghiệm chăm sóc hàng ngàn sản phẩm giày dép, đồ da, tôi hiểu rõ từng loại chất liệu, từng cách xử lý vấn đề để mang đến giải pháp tốt nhất cho khách hàng thân yêu.
Và đến ngày hôm nay, 4AuFa – Đứa con tinh thần lớn nhất của tôi đã có chỗ đứng riêng trên thị trường, có lượng khách hàng trung thành và doanh thu ổn định. Điều đó là minh chứng cho nỗ lực không ngừng nghỉ, dám nghĩ, dám làm của bản thân tôi để được sống với đam mê.
Chuyến hành trình trong công việc của tôi chưa bao giờ dễ dàng và hết những khó khăn, thử thách, nhưng tôi luôn vui vì từng ngày được làm điều mình thích và lan tỏa những giá trị tích cực đến cộng đồng. Tôi vẫn tâm niệm một câu “Nếu bạn được làm những gì mình yêu thích, thì bạn sẽ không bao giờ nghĩ là mình đang phải làm việc“
Vậy là câu chuyện của tôi đã tạm kết ở đây, còn câu chuyện của bạn thì sao? Hãy cùng tôi chia sẻ nếu chúng ta có dịp ngồi cùng nhau nhé.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian lắng nghe câu chuyện khởi nghiệp của tôi!